ooOoo
* Vẫn nói, vẫn cười, vẫn ăn, vẫn uống
Vẫn cao ngạo, tự tin, điềm tĩnh
Nhưng trên mặt anh đã có gì khuất lấp
Anh - người của thế kỷ khác rồi.
…….
* RƯỢU CỦA NGUYỄN CAO KỲ
Vị thiếu tướng công an cầm chai rượu ra bàn
“Ông Nguyễn Cao Kỳ mới về gửi tặng”
Mọi người đang vui, gật gù bảo uống
Nhưng một người bảo “không”
Vì sao không? Rượu cứ ngon là rượu!
Whisky Mỹ hay Vodka Nga, giờ còn mặc cảm gì,
Chiến tranh lạnh qua rồi, ba mươi năm sau chống Mỹ
Đây là chén rượu thăm quê của tướng Nguyễn Cao Kỳ
Nhưng vẫn có một người không chịu uống !
Vì sao không? Chẳng cố chấp quá ư?
Cậu là lính phòng không , chúng tôi đều là cựu binh cả chứ
Cũng bom đạn, cũng Trường Sơn, cũng vào sinh ra tử,
Sống đến hôm nay đâu phải để hận thù !
Có phải tận đáy lòng không vượt qua mặc cảm?
Không vượt qua nỗi buồn của cuộc chiến tranh xưa,
Không vượt qua chính mình, Không vượt qua quá khứ
Vết thương cũ còn đau khi gió chuyển sang mùa ...
Đám đông ồn ào của chúng tối cứ uống
Anh bạn ngồi im, cũng chẳng nói thêm gì,
Và bữa rượu bổng nhiên thành đắng đót
Chẳng phải vì ai, kể cả Nguyễn Cao Kỳ
---*---
CAO VŨ HUY MIÊN
* Muốn trở về nơi ấy cùng em
Ngồi ngâm lại một bài thơ cũ
Chỉ một cây đàn thôi cũng đủ
Ngồi tựa vai đến suốt giao thừa
*Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chấm ngang vai ...
-*-
ĐÃ CHẾT NGHÌN THU TIẾNG NGUYỆT CẦM
"... Tài hoa nửa kiếp đời hư ảo
Cơn mộng cũng vừa thoát cánh bay
Chén rượu trăm năm hề chưa cạn
Cuộc tình điên đảo một cơn say ...
Trên bến giang đầu trăng đã chết
Nguyệt cầm im tiếng đến nghìn thu
Xiêm y đã khuất thời nhan sắc
Ta đợi chờ ai tóc bạc màu
(Xin thắp nén hương lòng tạ lễ nhà thơ Tô Nhược Châu - 25/8/09)
-*-
NGUYỄN BÍNH
(Kính tặng cụ Nguyễn Du và Truyện Kiều)
c"Cảo thơm lần giở trước đèn
Là nhiều vàng đá, phải tìm trăng hoa
Trăm năm trong cõi người ta
Một thiên tuyệt bút gọi là để sau
Khen tài nhả ngọc phun châu
Mười lăm năm ấy biết bao nhiêu tình
Mấy lời ký chú đinh ninh
Rằng tài nên trọng, mà tình nên thương
Khen rằng đáng giá Thịnh Đường
Thì treo giải nhất, chi nhường cho ai
Gẫm câu người ấy, báu này
Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào
Nặng vì chút nghĩa xưa sau
Mà cho thiên hạ trông vào cũng hay
Thương vui cũng tại lòng này
Tan sương đầu ngõ, vén mây cuối trời
Lòng thơ lai láng bồi hồi
Tưởng người nên đã thấy người về đây
------------------------------------------
"Ô kìa! năm mới tháng giêng mồng một tết
Còn nguyên vẹn cả một mùa xuân"
...
"...Giờ đây chín vạn bông hoa nở
Riêng có tình ta khép lại thôi ..."