Thứ Năm, 15 tháng 1, 2009

SẮC MÀU

"... Thời chinh chiến đã qua rồi, sắc màu tôi ... Một đêm nhớ ... Nhớ ra ta vô hình ...". Tạ ơn nhạc sĩ Trần Tiến, ông đã khắc họa, rao giảng, chuyển tải thông điệp về cái hữu hạn của một đời người và giai đoạn ấy có khi là cả một lối sống mòn.

Chiều qua trở về chốn cũ với tư cách, bộ dạng mới đối diện người xưa, vậy mà cứ thế không một đổi thay, thời gian như tù dọng trong cái đặc quánh mùa hè miền xích đạo. Bất giác tôi trở nên vô cảm bởi cái ngột ngạt muôn thủa khi thoạt nhìn những bộ mặt từng một thời gọi nhau "đ/c".

Sáng nay họp mặt các bậc trưỡng lão, lần đầu tiên sinh hoạt thế giới hưu trí ... Tựa hồ bước vào cõi hư vô, nơi tồn tại độc tuyền tâm linh, chao ôi nào là nguyên VT, VP, rồi Trưởng phòng, Phó phòng ... đến nhân viên, bảo vệ, tạp vụ ... đủ đầy chức danh, thế nhưng chua chát thay ... đấy chẳng khác chi phố hàng mã với miên man bóng ma vật vờ giữa thanh thiên bạch nhật.
Giờ thì mình hồi sinh và mãn nguyện trong vai diễn mới, thân phận khác. Song tiếc sao vẫn chưa thể nào quên ngay căn kiếp trước ...
"... Lối xưa xe ngựa hồn thu thủy
nền cũ lâu đài bóng tịch liêu ..."