Thứ Năm, 6 tháng 12, 2007

Tại sao

Em đã từng muốn nhìn thấy anh đau khổ, ũ rũ, phờ phạc ... cười chua chát rất lâu, khi nhớ lại những lỗi lầm và thất bại của mình.
Em đã từng muốn nhấm nháp từng ngụm nhỏ và uống cạn bình rượu trả thù, cho say sưa, cho thỏa thích.

Giờ đây anh ngồi bên em, ăn năn hối lỗi, xin em tha thứ ... Còn em thì chẳng có gì đáng cười. Em không cảm thấy mình là kẻ chiến thắng. Em không muốn nhấm nháp bình rượu trả thù cho tới lúc thỏa thuê. Chỉ những giọt nước mắt mỗi lúc một nhặt hơn rơi xuống lòng bàn tay em. Em đã chờ đợi quá lâu cái ngày hôm nay và tới hôm nay thì mọi chuyện đã rõ: cuộc sống đã không thương hại cả hai người, cả hai người đã bị hành hạ như nhau khi xa cách.

Thôi anh đừng nhìn chằm chằm vào mắt em với vẻ đau khổ như vậy. Tốt hơn là anh hãy trả lời:
- Tại sao những kẻ thân thương bỗng nhiên trở nên xa lạ!
- Tại sao những người xa lạ bỗng nhiên trở nên thân thương!

Không có nhận xét nào: