Thứ Năm, 6 tháng 12, 2007

SẼ TỚI LÚC

Sẽ tới lúc em có thể bình tĩnh nhìn vào gương mặt anh. Khi chuyện trò em sẽ nói những lời vô nghĩa. Còn bây giờ? Còn bây giờ em chưa muốn gặp lại anh, vì thế những khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, em liền quay ngoặt lại, bước qua đường sang vỉa hè bên kia...

Em trơ trọi một mình bên bờ đối diện. Vẫn như xưa, em thường nhớ tới anh, và cứ nỗi lần như vậy, mặc dù em không muốn, song vẫn cảm thấy trái tim mình nhức nhối tựa như cả trăm ngàn chiếc kim đâm. Anh thấy đấy, em vẫn không thể nào "dứt khóat" được với anh.

Không có nhận xét nào: