Thứ Năm, 6 tháng 12, 2007

VIẾT CHO CON

*...Con ơi ngày con mới sinh ra, đôi mắt con vừa nhìn thấy ánh sáng, mọi người đều mỉm cười với con còn con lại khóc!
Con hãy sống thế nào để 1 ngày kia, đến giờ sau hết, mọi người đều tràn lệ còn con được mỉm cười ...

* ... Tại sao bố không phạt con? vì bố thấy con rất hối hận về việc mình đã làm và chủ yếu con là đứa trẻ tốt. Trước đó và sau nữa bố thấy con không hề nói dối hoặc không biết giữ lời hứa với bố mẹ.

* Con ơi ! dù con có sợ, thì tình yêu vẫn cứ đến với con; nếu đấy là nguồn vui, thì con hãy nâng niu nó, như người mẹ âu yếm đứa con thơ. Nếu đấy là vết thương lòng thì cũng có thể con còn vương vấn, nhưng rồi tình yêu sẽ băng bó cho con. Con đừng bao giờ tự hỏi, người yêu con có xứng đáng với con không? Cái thứ tình yêu mà mặc cả như một món hàng ngoài chợ thì không gọi là tình yêu nữa. Khi con đã yêu con đừng tính toán… Nếu người con yêu là một người nghèo khổ, còn sẽ cũng người ấy chung sức để tô thắm cho tình yêu. Nếu người con yêu cụt chân, thì con hãy sẽ là cái nạng vững chắc nhất của chàng. Tình yêu đẹp nhất sẽ đến với con, nếu con nghĩ và làm theo cha dạy. Con luôn cảnh giác rằng, người ta yêu con vì cái gì? Nếu người đó yêu con vì sắc đẹp nên nhớ rằng sắc đẹp sẽ tàn phai. Nếu người đó yêu con vì địa vị chức tước, thì con khẳng định rằng: “Người ấy không yêu con” Con hãy từ chối và bảo rằng: “Địa vị chức tước không mang lại hạnh phúc cho con người” Con hãy độ lượng và giàu lòng tha thứ, nếu có sự hối hận thật sự Con phải thuỷ chung với người con xây dựng cuộc đời riêng. Nếu con làm mất hai chữ “thủy chung”, con sẽ hổ thẹn, con sẽ không được tự hào với chồng và xã hội Nếu con để một người khác đặt cái hôn ranh mãnh và bẩn thiểu lên môi con, thì trước khi hôn con, họ khinh con, trong khi hôn con, họ khinh con và sau khi hôn con, họ khinh con hơn. Ai sẽ vì con mà chăm sóc đời con, vui khi con có tin vui, buồn khi con gặp điều không may thì con hãy yêu đi, yêu tha thiết.

*... Có khi chỉ khác đi 1 chút thôi mà lỡ mất hạnh phúc 1 đời, hoặc lại khổ cả 1 đời ...

... Tình yêu thì rất tự nhiên, như cái hoa sen đến lúc thì nở..yêu nhau thì tự nhiên thấy nhau như là 1, không chỉ là 2 bên riêng biệt nữa. Chưa phải như thế, thì rồi sống chung với nhau sẽ phải chịu đựng nhau. Có khi hai người cùng rất tốt mà ở với nhau 1 đời vẫn không gặp nhau ...

- Có khi lúc đầu giống như tình yêu, rồi sau mới thấy là không phải . Hoặc, một bên này yêu mà bên kia không đáp lại được. Có khi người ta gặp nhau, thấy vừa ý, người ta sống yên ổn quen đi. Rồi một hôm, người ta bỗng mở bàn tay ra và thấy là không có gì, tất cả đã bay đi mất từ lúc nào!

-Con phải nhìn cho rõ tình cảm của anh ấy với con và tình cảm của con với anh ấy thế nào. Còn cả một đời ăn ở với nhau, không phải con dấu nào của xã hội đóng vào là xong ... thật ra ở với nhau không lúc nào là đã xong, mỗi ngày tất cả vẫn có thể khác đi hết. Có khi chỉ coi thường nhau một chút, thiếu tin nhau nột chút mà thành một vết rạn ngấm ngầm âm ĩ, có khi vì sợ cái gì đấy mà không còn thật với nhau, rồi tình cảm cạn đi lúc nào không biết. Không có tình yêu, người ta vẫn có thể ở với nhau rất tốt, nhưng gọi là hạnh phúc thì không phải. Hoặc đấy là một hạnh phúc khác, chứ không phải là hạnh phúc của tình yêu...

- Bao giờ con thấy ở với anh ấy là một điều lạ lùng, tưởng chừng như không thể có thật ở đời này... bao giờ con thấy sống mà không có người ấy thì tất cả trống trải hết ... thì con hãy cứ yêu đi ...

1 nhận xét:

Hiro nói...

"...Có khi chỉ khác đi 1 chút thôi mà lỡ mất hạnh phúc 1 đời, hoặc lại khổ cả 1 đời..."
... fải... con hiểu rồi... con thấy sự khác biệt thế nào... hạnh phúc và cả tự do của con thế nào rồi... cảm ơn mẹ... cảm ơn mẹ nhiều lắm...